From http://lamtamnhu.blogspot.com/2012/0...thi-chet.html:

Phương Bích

Xem ra vẫn không chữa được cái tật lớt phớt. Hôm nọ ngồi chè cháo, nhân nói về việc biểu tình, một vị nói:

- Các cậu thật ngây thơ, lại đi biểu tình để ủng hộ ra luật biểu tình! Chẳng hóa ra các cậu biểu tình khi chưa có luật à? May cho các cậu là họ đàn áp đấy, nếu không là các cậu có tội với nhân dân đấy. Hiến pháp đã cho phép người dân có quyền biểu tình. Không có luật có nghĩa là cái quyền đó vẫn còn nguyên giá trị, vì làm gì có luật nào cao hơn Hiến pháp? Còn việc họ đàn áp, lịch sử sẽ phán xét!

Tôi cãi cối:

- Họ cũng biết thừa là chẳng phải người dân ủng hộ ông Nguyễn Tấn Dũng đâu mà chỉ là mượn lời ông ta để khẳng định cái quyền biểu tình là chính thôi ạ.

- Thế nhưng người dân không ai có thì giờ để mà tìm hiểu cái đó. Họ chỉ biết: À! Mấy ông mấy bà ấy đi biểu tình ủng hộ thủ tướng đấy. Ủng hộ cái gì nhỉ? À! Ủng hộ ra Luật biểu tình! Chết mẹ không. Đòi ra một cái vốn đã có sẵn mới lạ chứ. Các vị thật là...

Thảo nào hôm 27/11 chả có vị nhân sĩ trí thức nào đi cả. Đến lúc thấy bị đàn áp, tôi còn thầm trách các bác ấy... Hóa ra các bác ấy rất tỉnh táo. Chỉ có mình là ngu quá. Hic! Đúng là nhiệt tình cộng với ngu dốt thành ra phá hoại. Nhưng có lẽ giời vẫn còn phù hộ, họ lại đàn áp chúng tôi. Nếu hôm đấy họ sốt sắng bảo: Được! Chúng tôi sẽ ra luật cho các vị ngay. Thế thì đúng là chúng tôi đắc tội mất rồi. Đúng là tý nữa thì chết.

Nhưng tôi vẫn thắc mắc, là ngay cả một số nước văn minh thì hình như biểu tình cũng phải xin phép đấy?

Không phải là xin phép mà là đăng ký - trong trường hợp biểu tình có người đứng ra tổ chức!

Đăng ký với xin phép là khác nhau đấy nhé. Ngay cả những cuộc biểu tình mang tính thời sự thì cũng không cần phải đăng ký, vì nếu thế nó sẽ mất tính thời sự đi.

Thực ra ngay từ hồi mọi người bàn tán xôn xao trên mạng về cái luật biểu tình, tôi đã có rất nhiều thắc mắc. Mới có biểu tình tự phát thế này mà các vị chính quyền đã cho người đến từng nhà vận động, đe dọa, gây đủ thứ sức ép từ việc ăn ở, học hành, việc làm (điều này càng chứng tỏ họ không có quyền cấm chứ nếu không họ mất thì giờ vận động, đe dọa...để làm gì). Bây giờ mà lại có người đứng ra tổ chức thì cái người ấy chắc khó mà bảo toàn. Thế nếu không có người đứng ra tổ chức thì đăng ký hay xin phép kiểu gì? Lũ lĩ cả trăm người cứ xếp hàng thì đến mùa quýt à? Chắc gì người còn sống đến lượt được phép biểu tình?

Tôi về đọc lại bài viết của bác Hoàng Xuân Phú. Mới được đoạn đầu đã thấy giật mình. Đúng là mình ngu thật. Lại thêm cái tội không đọc kỹ. Thế mà đã xoen xoét bảo thấy nó sáng rỡ như ban ngày, đùng đùng đi biểu tình ủng hộ ra luật biểu tình. May bác Phú không đọc, chứ không hẳn bác ấy cười chết. Xấu hổ quá đi thôi.