Bilingual

Chính quyền Việt Nam đang hả hê vì vừa được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hợp Quốc cho nhiệm kỳ 03 năm. Một chính quyền nổi tiếng về đàn áp nhân quyền lại được 184/192 quốc gia tán thành cho trở thành thành viên của một cơ quan quốc tế có sứ mệnh cổ xúy và bảo vệ nhân quyền. Tại sao?

Nhưng xét lại, bản thân chúng ta, những người đang bị tước mất nhân quyền, nhiều khi lại để quá nhiều sức lực và thời gian vào những thứ như tán chuyện tầm phào, đưa tin giật gân, buông thả xúc cảm, post ảnh người đẹp (cả nữ lẫn nam), câu view… Tất cả những điều này đều là nhân bản, không hoàn toàn xấu, không phải lúc nào cũng xấu hoặc hoàn toàn không xấu. Nhưng những thứ đó thật không nhiều ý nghĩa cho những nhân quyền cơ bản. Nhưng tại sao chúng ta chưa thể từ khước, hay chưa thể kiềm chế được tốt hơn, những thứ như thế, tại sao?

The fact that Vietnam, dubbed by RSF “internet enemy”, was just elected a 3-year-term member in the United Nations’ Human Rights Council may frustrate or depress many people. However, this fact also reminds us of the naked truth that everything, including the UNHRC, always changes or needs changes.

And human rights must be relied on interested people’s effort first and human rights in Vietnam require much more effort from very Vietnamese people. So why sometimes we spend much effort and time on trivial things like bickering, celebrities, cheap-instinct jokes, etc?

If Vietnam’s membership in UNHRC helps us give up such temptations there would be a good thing in that bad thing.