October 1









Theo dõi những gì diễn ra ở HK suốt mấy ngày qua , hẳn mọi người đều đồng ý rằng chính những điều nhỏ nhặt nhất , bình thường nhất ai cũng làm được , đã khiến cho thế giới phải cảm động và kính phục sinh viên HK nói riêng , và người dân HK nói chung .

Chúng ta không hề thấy sinh viên HK ôm hình lãnh tụ hay nhân vật nổi tiếng nào để dựa hơi , cũng không thấy những khẩu hiệu kiêu ngạo hão huyền như Hong Kong number 1 , Hong Kong chiến thắng , Hong Kong quang vinh muôn năm gì hết !

Những sinh viên được phỏng vấn , từ người có vai trò lãnh đạo như Joshua Wong cho đến các cậu bé mới 12 ,13 t , đều không thấy ai tự hào rằng chúng tôi đã đánh thắng người này người nọ , họ tuyệt nhiên không khoe khoang thành tích mà chỉ nói về trách nhiệm của bản thân với tình hình ngay trước mắt .

Họ không có băng rôn màu mè hoành tráng , không có áo đồng phục in công phu , họ chỉ với sợi dây nơ vàng mộc mạc , 1 cái dù rẻ tiền , một khẩu hiệu viết bằng tay trên 1 tấm giấy cạc tông .. họ vẫn nói được hết những gì họ muốn nói cho cả thế giới hiểu .

Và chính những việc làm rất đỗi bình thường như lượm rác , ngồi học bài khi rảnh , che mưa giùm cho người không có dù , không lấy thứ gì mình không cần cho dù là free , biết xin lỗi khi làm ảnh hưởng đến người khác ...v...v.. là những hành động thực sự đi vào lòng người , thực sự có tác dụng thuyết phục rất mạnh mẽ , khiến cho mọi người quý trọng muốn bước lên chung vai sát cánh giúp đỡ họ .

Có 1 số người than phiền là Nhi quá khó khăn , hay bắt bẻ từng chi tiết nhỏ , hay quan trọng hóa vấn đề , nhưng đó chính là vì Nhi hiểu không có cái nhỏ thì không có cái lớn , không cẩn thận chú ý đến chi tiết thì không thể phát triển vững chắc .

Mọi việc phi thường đều bắt đầu từ những việc tầm thường nhất .